Camille Pissarro

Camille Pissarro (1830-1903) là họa sĩ người Pháp gốc Đan Mạch theo trường phái ấn tượng  và tân ấn tượng. Tầm quan trọng của ông nằm ở những đóng góp của ông đối với cả hội họa ấn tượng và hậu ấn tượng. Pissarro nghiên cứu từ những người tiên phong vĩ đại, bao gồm cả Gustave Courbet và Jean-Baptiste-Camille Corot. Sau đó ông học và làm việc cùng với Georges Seurat và Paul Signac khi ông theo phong cách tân ấn tượng ở tuổi 54.

Năm 1873, ông đã tham gia thành lập một hội tập thể gồm mười lăm nghệ sĩ đầy tham vọng, trở thành nhân vật then chốt trong việc duy trì nhóm và khuyến khích các thành viên khác. Nhà sử học nghệ thuật John Rewald đã gọi Pissarro là "lãnh đạo của các họa sỹ theo trường phái ấn tượng", không chỉ bởi vì ông là người lớn tuổi nhất trong nhóm, mà còn "nhờ đức tính của ông ta, tính cách cân bằng, tử tế và nhiệt tình". Cézanne nói "ông ấy là cha của tôi, một người đàn ông để tư vấn và một người giống như Đức chúa trời", và ông cũng là một trong những bậc thầy của Gauguin. Renoir đề cập đến tác phẩm của Pissaro như là "cách mạng".

Pissarro là họa sĩ duy nhất đã triển lãm các tác phẩm của mình tại tất cả tám cuộc triển lãm hội họa ấn tượng ở Paris, từ năm 1874 đến năm 1886. Ông đã "thể hiện mình như một người cha không chỉ với những họa sĩ theo trường phái ấn tượng" mà còn đối với tất cả bốn họa sĩ theo trường phái hậu ấn tượng chủ chốt là Georges Seurat, Paul Cézanne, Vincent van Gogh và Paul Gauguin.


 

Lên đầu trang
1
Chát với chúng tôi